Theo dõi cuộc vận động bầu cử tổng thống Mỹ lần này, tôi tin rằng ông Donald Trump có chiến thuật và chiến lược hẳn hoi chứ không phải một kẻ mơ hồ về những gì mình nói hay làm. Đây là ứng viên duy nhất mà cả hai phía Dân Chủ và Cộng Hòa đều đã và đang e ngại.
Hiện nay là thời điểm thuận lợi nhất dành cho những kẻ đạo đức giả có dịp chứng minh với mọi người rằng họ là những người "đạo đức"; khi công khai lên tiếng chỉ trích những khuyết điểm của ông Trump. Họ quyết tâm làm sao cho hình ảnh của nhân vật Donald Trump càng tồi tệ chừng nào thì uy tín và "đạo đức" của họ nổi bật lên chừng ấy. Đây cũng là cơ hội bằng vàng cho những ông bà nào hay tự hào "không làm chính trị" hay "không thích chính trị" ra tay, hầu cho hình ảnh thiêng liêng hay đạo đức của mình được nổi bật.
Đã có nhiều bài báo của người bản xứ hay phía người Việt tỵ nạn VC công khai bênh vực hoặc chống đối hai ứng viên Donald Trump và Hillary Clinton bằng những chứng minh cho sự tốt xấu của hai bên. Tôi tin rằng mọi người đã đọc mỏi mắt và nghe mệt tai rồi, cho nên tôi không viết thêm về những điều đó mà chỉ xin nêu thêm vài nhận xét của mình trong vụ này.
Vừa qua phía truyền thông ủng hộ đảng Dân Chủ hay ủng hộ bà Hillary Clinton đã tung các chiêu thức để “đánh dưới thắt lưng” ông Trump về bằng chứng ông đã có những lời lẽ xúc phạm phụ nữ của hơn Thập Niên năm trước đây, trong chỗ riêng tư giữa ông và một người đàn ông khác. Tôi cũng nghe thấy những thành phần tin rằng mình “đạo đức” hơn ông Trump đã hùng hồn lên án các câu nói của ông ấy. Nói trắng ra là tôi vô cùng chán ngán những kẻ đạo đức nửa vời và muốn công khai ủng hộ ông Donald Trump vì tôi tin rằng ông vẫn còn tốt chán, so với ứng viên đối lập với ông- Hillary Clinton. Đối với tôi, những phát biểu và hành động của ông thật đáng trách nhưng cũng “rất người” và những phát biểu đó đã trở thành cái cớ để người ta hay bà Hillary Clinton bêu xấu ông với hy vọng là có thể đánh gục ông. Đúng là “Chân mình thì lấm bê bê, lại đi cầm đuốc mà rê chân người”.
Cá nhân tôi, tôi chỉ “chê” ông Trump là vì ông không có khả năng che dấu “những điều xấu” của mình như bao nhiêu “nhà đạo đức” khác nên ông mới bị "vây hãm" trong lần tranh luận vừa qua. Dù vậy, nhờ ông có bản lãnh hay “chịu chơi”, tức là dám nhìn nhận khuyết điểm “rất người” của mình nên khó cho kẻ gian hay phe đối lập có thêm cớ gì khác để làm cho vụ đó “tồi tệ” hơn.
Kể từ khi bắt đầu công khai tranh cử chức vụ Tổng Thống, ông Donald Trump đã có những lời nói và cử chỉ mà người ghét ông đã cho rằng ông ăn nói bạt mạng, ngông nghênh, và với thái độ đó thì không thể thắng các đối thủ của mình và cũng không thể có đủ tư cách để làm Tổng Thống Hoa Kỳ. Với nhận xét như thế thì rất ư là hài hòa và tử tế. Tôi còn đọc được những lời nhận xét hết sức chủ quan và có phần thiếu lễ độ của những người không biết khả năng của họ tới đâu mà dám cho rằng người khác "u tối" khi họ khẳng định ông Trump là: "đầu óc ngu đần, ăn nói như một tên thất học, không đủ tư cách giữ vai trò tổng thống và tổng tư lệnh quân đội...". Thành phần này còn lên án những ai ủng hộ ông Trump là: "theo đuôi đảng Cộng Hoà nên đã có cố gắng gân cổ cãi chày hộ cho ông Trump... "
Phía ủng hộ ông Donald Trump thì bênh vực rằng: "Ông Trump xấu nết, nhưng ông đã nói lên những điều mà đa số người Mỹ ưu tư về tương lai, về an ninh quốc gia, mà đa số các nhà chính trị không dám mở miệng vì sợ bị chụp mũ kỳ thị. Bà Clinton có vẻ đường bệ, ăn nói khôn khéo, nhưng nấp đàng sau là những mưu đồ cá nhân, tham vọng mà chỉ phục vụ cho quyền lợi riêng. Bà ta sẵn sàng nói để vuốt ve, lấy lòng cử tri, nhưng những điều đó không chắc là đường lối của bà ta. Vì thế, trong hai kẻ xấu, họ đành chọn kẻ ít nguy hiểm..."
Đối với nhật xét của người viết, nhân vật Donald Trump không phải là thành phần mà người Mỹ gọi là "nobody" (người không ra chi) mà thực tế thì ông ấy là "somebody" (người có vị trí cao trọng trong xã hội). Một người từng là triệu phú rồi tỷ phú và có thời gian bị phá sản nhưng sau đó đã vươn lên một cách lừng lẫy thì không thể là người tầm thường. Một người từng am tường về ngành truyền thông thì không thể không biết tâm lý của khán thính giả hay "quần chúng". Một người hết sức thành công về ngành thương mại thì không thể thiếu hiểu biết về sự lợi hại của công việc "marketing" (tìm kiếm khách hàng). Một người là tỷ phú thì không thể không biết chi tiền để mời những nhân vật có khả năng chính trị làm cố vấn cho mình. Với chừng ấy thành tích, ông Donald Trump không thể là một "người điên" như có người đã vội nhận xét như thế.
Chính trị gia nào cũng cần giới truyền thông ủng hộ khi ra tranh cử, nhưng riêng ứng viên Donald Trump đã tỏ ra “xem thường” những cơ quan truyền thông mà ông biết là không ủng hộ ông, nên ngay từ đầu ông đã thẳng thừng từ chối những cuộc phỏng vấn của họ. Vì họ tức giận ông nên họ phải thường xuyên nhắc đến tên ông, khiến cho tên tuổi ông không bao giờ bị lãng quên. Ông đã dám nói những điều mà thông thường các ứng viên ra tranh cử dù vị trí nào cũng đều "tối kỵ" và tìm cách né tránh. Ông Donald Trump đã dám làm những điều mà nhiều người không dám đụng đến vì sợ ảnh hưởng đến "nồi cơm" và "cái ghế" của họ. Hay nói kiểu bình dân thì ông Donald Trump biết cách gảy đúng chỗ ngứa của "quần chúng" nên ông đã dần dần loại các đối thủ của mình một cách rất là ngoạn mục. Một kẻ thiếu bản lãnh hay một thằng điên không tài nào có được khả năng đó, mà phải là một nhân vật hết sức đặc biệt hoặc dám làm những chuyện "không giống ai". Nói theo đám đông thì dễ. Nói nghịch đám đông mà sau đó thuyết phục được họ mới là khó. Ông Donald Trump đã làm được điều đó.
Theo dõi cuộc vận động bầu cử tổng thống Mỹ lần này, tôi tin rằng ông Donald Trump có chiến thuật và chiến lược hẳn hoi chứ không phải một kẻ mơ hồ về những gì mình nói hay làm. Đây là ứng viên duy nhất mà cả hai phía Dân Chủ và Cộng Hòa đều đã và đang e ngại. Quả thật là thế, hiện nay ông Trump là người duy nhất của phía đảng Cộng Hòa đã và đang đương đầu với bà Hillary Clinton một phụ nữ có tài hùng biện và nhiều tham vọng về quyền lực ngay từ khi còn trẻ. Chính người viết cũng từng có thời gian bị thu hút bởi tài ăn nói của người đàn bà đầy quyền lực này. Tiếc là “thần tượng” này của tôi ngày càng làm tôi chán ngán và nay tôi quyết định không ủng hộ bà trong cuộc bầu cử cho chức vụ Tổng Thống Hoa Kỳ.
Đáng lẽ bà Hillary Clinton nên thúc thủ trong vài trò làm vợ một ông cựu Tổng Thống Hoa Kỳ từng nói dối trước tòa án và có hành vi xúc phạm phẩm giá của phụ nữ ngay Tòa Bạch Ốc, trung tâm quyền lực của Hoa Kỳ trong vụ ông tà dâm với một phụ nữ đáng tuổi con cháu của ông. Thời gian đó chính bà Cliton cũng bảo vệ chồng để tấn công nạn nhân của chồng bà.
Người viết gần như đã quên chuyện này nhưng nay phải nhớ lại sau khi nghe những lời lẽ của bà Hillary Clinton đề cập đến vấn đề phục vụ con người, yêu thương người khác và tôn trọng giới phụ nữ... Bà đã không tiếc lời chỉ trích hay xách mé ông Donald Trump … Những lời nói trông có vẻ điềm tỉnh hay hùng hồn của bà Hillary Clinton trước cử tri Hoa Kỳ không khác nào hình ảnh (nếu có ai thấy) của các bà vợ của những tên hải tặc Thái Lan chu du vào cộng đồng người Việt tỵ nạn VC tại hải ngoại để cổ vỏ cho vấn đề “bảo vệ phẩm giá cho phụ nữ Việt Nam” không hơn không kém.
Những ai có tội hay khuyết điểm về vấn đề bảo mật cho an ninh quốc gia đã phải vào tù hay phải mất chức nhưng trái lại dù bà Clinton phạm nhiều tội, hơn gấp bội người khác, mà bà vẫn “hiên ngang” và hùng hồn để kêu gọi những người Mỹ dễ dãi tiếp tục ủng hộ bà.
Phe ủng hộ Bà Hillary Cliton hay chính bà đã kết án ông Donald Trump xúc phạm đến Hồi Giáo nhưng chính họ lại xúc phạm Thiên Chúa Giáo là tôn giáo của nhiều công dân Hoa Kỳ. Vậy mà có những người nhận mình là Tin Lành hay Công Giáo lại ủng hộ bà hay phe nhóm của bà mới là điều khó hiểu. Họ lên án ông Donald Trump kỳ thị người tỵ nạn vì ông chủ trương xây bức tường giữa biên giới Hoa Kỳ và Mễ Tây Cơ, mặc dù nhà của họ hay dinh thự của họ thì luôn "cửa đóng then cài". Họ đã quên rằng nước Mỹ hay căn nhà của Mỹ mà họ đang ở hay cư trú không phải là cái chợ trời để ai muốn vào thì cứ xé rào mà vào, ai muốn ra thì cứ tự nhiên mà ra?
Trong xã hội, "người tốt" là người chưa lộ ra những điều xấu. Ai nhận mình là Thiên Chúa Giáo và tin rằng mình là người đạo đức hơn người khác và đang hùng hồn lên án ông Donald Trump về những lời lẽ của ông hơn mười năm về trước, thì cũng nên lên án hành vi tồi bại của ông Bill Clinton, chồng của bà Hillry cho nó công bằng. Ngoài ra những người đó cũng nên xem lại câu truyện "người đàn bà tà dâm" được ghi trong Kinh Thánh- Phúc Âm Giăng, đoạn 8 để xem mình có đủ tư cách "ném đá" ông Donald Trump hay không?
Tôi nghĩ, người ta không thể để tình cảm hay cảm tính hoàn toàn chế ngự lý trí nếu mình không muốn nhìn thấy bà Clinton, một ứng viên có quá nhiều bằng chứng cho các việc làm có thể nguy hại đến an ninh quốc gia Hoa Kỳ trong vị trí của một Tổng Thống.
Có người nói với tôi rằng: Thông thường hễ thấy ai cầm dao thì người ta đều sợ, nhưng họ quên rằng con dao nằm trong tay kẻ cướp và bác sĩ giải phẩu hoàn toàn khác nhau. Kẻ cướp cầm dao để giết người còn bác sĩ cầm dao là để cứu người. Cũng với ý niệm này thì "gươm lệnh" nằm trong tay trung thần thì xã tắc sẽ bình an, còn gươm lệnh vào tay gian thần thì muôn dân đồ thán là điều không thể tránh. Tôi rất mong "con dao" hay "gươm lệnh" được nằm trong tay ông Donald Trump trong chức vụ Tổng Thống Hoa Kỳ mà hiện nay tôi là một công dân của đất nước này.
© Huỳnh Quốc Bình
* Bài phản ánh văn phong và quan điểm riêng của tác giả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét