Lời kêu gọi biểu tình chống Trung Quốc xâm lược - Ngày 9/12/2012 - Người Đưa Tin -->

Breaking

Post Top Ad

Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2012

Lời kêu gọi biểu tình chống Trung Quốc xâm lược - Ngày 9/12/2012


LỜI KÊU GỌI BIỂU TÌNH CHỐNG TRUNG QUỐC XÂM LƯỢC NGÀY 9/12/2012

Kính thưa toàn thể đồng bào!

Dân tộc Việt Nam là một dân tộc hòa hiếu nhưng bất khuất. Nhà nước ta đã nhân nhượng, nhưng càng nhân nhượng thì Trung Quốc càng lấn tới. Họ đã quyết dã tâm cướp biển đảo của chúng ta.

Trung Quốc chiếm trọn vẹn quần đảo Hoàng Sa cùng nhiều đảo ở quần đảo Trường Sa và ngày càng tỏ ra ngang ngược. Họ trắng trợn thành lập cái gọi là “thành phố Tam Sa” mà phạm vi của nó bao trùm toàn bộ hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và 80% diện tích Biển Đông. Họ mặc sức bắt bớ, đánh đập, giết hại ngư dân Việt Nam, đâm chìm tàu cá, phá hoại ngư cụ, giam tàu đòi tiền chuộc. Họ huy động hàng chục nghìn tàu tận thu hải sản, đặt giàn khoan thăm dò khai thác tài nguyên biển Đông, gọi thầu dầu khí trên vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, rồi tập trận diễu võ dương oai đe dọa chiếm nốt phần còn lại của quần đảo Trường Sa.


Đặc biệt, ngày 30/11 vừa qua, Trung Quốc lần thứ 3 ngang nhiên cắt cáp tàu khảo sát địa chấn của Tập đoàn Dầu khí Việt Nam ngay trên vùng biển chủ quyền Việt Nam. Mới đây họ còn ngạo mạn đưa ra quyết định triển khai lục soát tàu thuyền trên biển Đông và trắng trợn tuyên bố với thế giới rằng quyết định này là để nhằm vào ngư dân Việt Nam. Trung Quốc lại vừa tung chiêu thâm độc in hình bản đồ chữ U chín đoạn lên hộ chiếu điện tử kiểu mới để cấp cho công dân của họ. Chúng ta đang buộc phải đối mặt với tình thế là cả tỉ công dân Trung Quốc lê cái lưỡi bò đi khắp thế giới, và tất nhiên, ở ngay tại Việt Nam khi mà chính phủ chưa có giải pháp mạnh tay.

Chúng ta sẵn sàng đàm phán nhưng chúng ta có quyền đương nhiên bằng mọi cách khẳng định mạnh mẽ chủ quyền lãnh thổ và biển đảo của mình. Và một điều tối quan trọng: đất nước này là của nhân dân Việt Nam, chúng ta không có quyền phó thác hết chuyện bảo vệ chủ quyền quốc gia cho đảng và nhà nước.

Tổ quốc đang lâm nguy, ngư dân đang chịu bao đau thương, danh dự dân tộc Việt Nam đang bị sỉ nhục, chúng ta không thể vô cảm. Đồng bào hãy cùng nhau đứng lên xuống đường đả đảo Trung Quốc xâm lược, phản đối đường lưỡi bò, bảo vệ máu thịt Việt Nam, bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ và biển đảo quê hương, và chứng tỏ danh dự của dân tộc thông qua từng người biểu tình. Đây chính là cơ hội rất tốt để huy động công luận thế giới, gắn kết đồng bào Việt Nam bất kể chính kiến, đảng phái, tôn giáo, trong hay ngoài nước... hễ ai mang dòng máu Việt Nam đều gánh trên vai trách nhiệm với Tổ quốc.

Khi mà quân bành trướng Bắc Kinh xâm phạm bờ cõi Việt Nam suốt hơn nửa thế kỷ, liên tục kể từ năm 1956 (năm 1956 Trung quốc đã chiếm một phần quần đảo Hoàng Sa), và ngày càng leo thang nghiêm trọng, thì chúng ta không thể ngồi im. Tình đoàn kết trong nghĩa đồng bào là thứ vũ khí mạnh mẽ nhất, thông minh nhất để chiến thắng bất cứ kẻ thù nào.

Dân tộc Việt Nam không đời nào chịu khuất phục!

Đứng lên trong nghĩa đồng bào
Miệng thét đả đảo, tay cao ngọn cờ
Những loài cướp nước đừng mơ
Những quân bán nước vong nô đừng hòng
Các con của Mẹ một lòng
Việt Nam quyết thắng, quang vinh muôn đời!
Mẹ Việt Nam ơi, chúng con đứng bên Người!


Nhật Ký Yêu Nước

*
Thời gian: bắt đầu lúc 9h. Chủ Nhật 9/12/2012

Địa điểm: trước cửa Nhà Hát Lớn - Hà Nội.

Tuần hành đến Đại Sứ quán Trung Quốc - số 46 đường Hoàng Diệu.

♥ Đề nghị đồng bào chia sẻ lời kêu gọi này vì Tổ quốc ♥

Theo FB Nhật Ký Yêu Nước

___________________

Phụ Lục

NẾU TỔ QUỐC TÔI KHÔNG CÒN BIỂN

Mất Hòang Sa, Trường Sa
Rồng Việt Nam không còn chỗ núp
Không có lối ra
Tổ Quốc như bị giam trong ngục

Xin Ngô Quyền trở về
Xin Trần Hưng Đạo trở về
Dìm quân xâm lược
Tổ Quốc nguy nan

Mỗi người Việt Nam
Hóa thành cọc nhọn
Bán đảo Đông Dương biển mất gần hết
Hồng Hà biết chảy về đâu?

Cửu Long rồi giãy chết?
Linh hồn cha Lạc Long Quân
Không còn chốn đi về
Cái lưỡi bò ngọai tộc

Rót vào tai nhà đương cục
Mười sáu chữ vàng
Miệng vờ ôm hôn
Tay lừa bóp cổ

Lưỡi bò đang liếm sạch biển Đông
Trọng Thủy xưa Từng dùng lưỡi bò tỏ tình
Lừa tình cướp nỏ
Lừa tình cướp nước

Trong miệng người anh em
Giấu một lưỡi bò
Nếu Tổ Quốc không còn biển
Dân tộc tôi sẽ chết đuối trên bờ

Chết đuối trên cao nguyên
Chết đuối trong bùn bô-xít
Tổ Quốc không chịu chết
Biển Đông gầm đang hóa Bạch Đằng Giang

Trần Mạnh Hảo

DIỄN ĐÀN HOÀNG SA , 28/5/2011
http://hoangsa.org/forum/showthread.php?t=56995

CHIÊU HỒN NƯỚC *

Nghĩ lắm lúc đang cười hóa khóc,
Muốn ra tay ngang dọc dọc ngang
Vạch trời thét một tiếng vang,
Cho thân tan với giang san nước nhà!

Đồng bào hỡi con nhà Đại Việt,
Có thân mà chẳng biết liệu đời,
Tháng ngày lần lữa đợi thời,
Ngẩn ngơ ỷ lại ở người, ai thương?

Nay sóng gió bốn phương càng dữ
Tính nết xưa còn giữ được sao?
Đổng bào chút giọt máu đào,
Thương ôi! Tội nghiệp đời nào xót đây?

Nên mau mau dậy ngay kẻo muộn,
Mà xót thương đến chốn nhị Nùng,
Xưa kia cũng lắm anh hùng,
Dọc ngang trời đất vẫy vùng bể khơi.

Xưa kia cũng lắm người hào kiệt,
Trong một tay nắm hết sơn hà,
Nghìn thu gương vẫn không nhòa,
Mở mày mở mặt con nhà Lạc Long.

Non sông vẫn non sông gấm vóc,
Cỏ cây xem vẫn mọc tốt tươi,
Người xem cũng đáng con người,
Cũng tai, cũng mắt như đời khác chi!

Cảnh như thế, tình thì như thế,
Sống mà chi, sống để mà chi?
Dân Việt khổ oan tình thê thảm,
Đời người đến thế cỏn gì nước non!

Nghĩ thân thế héo hon tấc dạ,
Trông non sông lã chã giòng châu,
Một mình cảnh vắng đêm thâu,
Muốn đem máu đỏ nhuộm màu giang san.

Ngọn gió lọt đèn tàn hiu hắt,
Tiếng quốc kêu đầy mặt anh hùng,
Nghiến răng nuốt cái thẹn thùng,
Mà chiêu hồn cũ lại cùng non sông.

Hồn hỡi hồn! Con Hồng Cháu Lạc,
Mấy lâu nay đói khát lầm than,
Mấy lây thịt nát xương tan,
Mấy lâu nát thịt thâm gan vì hồn!

Trông bốn bể bồn chồn da ngọc
Xem năm châu khôn khóc nên lời,
Đêm khuya cảnh vắng im trời
Khôn thiêng chăng hỡi, hồn ơi hãy về,

Hồn về hồn cố cho nhờ
Anh em Hồng Lạc, cõi bờ Việt Nam
Còn chi sung sướng vẻ vang,
Bằng đem da ngựa chiến tràng bọc thây.

Hồn trở về làm theo ý muốn,
Chớ rụt rè sớm muộn sao nên
Lẽ thường thành bại đôi bên,
Chớ đắn đo quá mà quên việc mình,

Hồn trở về hy sinh quyền lợi,
Mà tận tâm đối với nước non,
Dù mà thịt nát xương mòn,
Cái bầu nhiệt huyết phải còn say sưa!

Hồn trở về hồn mơ hồn mộng,
Nên hồn thành ra giống ngựa trâu
Hồn về hồn kịp đổi mau,
Tự do hành động mặc dầu dọc ngang!

Hổn trở về rèn gan đúc trí,
Chớ có thêm mỹ vị cao lương,
Tháng ngày dưa muối rau tương,
Đêm khuya cảnh vắng vấn vương nỗi nhà

Hồn thiên chăng hỡi, hồn ơi hồn vế!

Hồn trở về đừng mê mẩn nữa,
Mà thôi đừng lần lữa đêm nay,
Xưa nay những kẻ tỉnh say,
Hồn mê có nghĩ việc hay bao giờ!

Hồn về đây thăm dò nước cũ,
Thử nghĩ xem tiên tổ ta xưa,
Trung Hoa đã phục nước rồi,
Kìa như Nhật Bản có tài hay không?

Sao các nước anh hùng như thế,
Nước Nam ta bi sỉ vô cùng,
Để cho nhơ nhuốc non sông,
Để cho xấu hổ Tiên Rồng giống ta.

Đêm tịch mịch canh trường man mác,
Ve kêu sầu dế hát thâu canh,
Trời cao đất thẳm một mình,
Hỡi hồn non nước giải trình trước sau.

Hồn hỡi hồn! Hồn hề hồn hỡi!
Hề hề hề! Hồn hỡi hồn ơi!
Hồn về hồn có cho nhờ
Giống nòi Hồng Lạc, cõi bờ Việt Nam!

Hồn trở về bặm gan mà chịu,
Cảnh biệt ly tình hiểu đôi đường,
Trượng phu lòng nhớ bốn phương,
Lẽ đâu hồn chẳng vấn vương nỗi nhà?

Hồn trở về nguyệt hoa chi nữa,
Mà thoi đưa lần lữa qua ngày,
Mặc đời say tỉnh, tỉnh say,
Hồn mê hồn nghĩ việc hay bao giờ!

Hồn hỡi hồn giang san là thế,
Giống Lạc Hồng tôi kể hồn hay:
Kể từ hồn lạc đến nay,
Đêm đêm khóc lóc ngày ngày than than,

Cũng có kẻ trên ngàn nhỏ máu,
Cũng có người nương náu phương xa,
Có người bỏ cửa bỏ nhà,
Có người lo nghĩ tuyết sa mái đầu.

Cũng có người làm thân trâu ngựa,
Cũng có người đầy tớ con đòi,
Cũng thằng buôn bán giống nòi,
Khôn thiên chăng hỡi! Hồn coi cho tường!

Có mồm nói khôn đường mà nói,
Có chân tay người trói chân tay,
Mập mờ không biết dở hay,
Ù ù cạc cạc công này việc kia.

Hồn hỡi hồn đêm khuya canh vắng,
Hồn nghe hồn có đắng cay không?
Tôi đây cùng giọt máu hồng,
Cũng xương cũng thịt con Rồng cháu Tiên.

Trông thấy cảnh mà điên mà dại,
Trông thấy tình mà dại mà điên,
Mà sao không thể ngồi yên,
Ba câu cạn ruột tôi biên mời hồn.

Bài viết xong tai nghe miệng đọc,
Miệng đọc xong giọt ngọc nhỏ sa,
In nghìn tờ đưa ra công chúng,
Công chúng xem mong bụng đổi dần...

Đổi rồi thức kẻ xa gần,
Ráng mau nên TRẢ NỢ NẦN NON SÔNG!

Phạm Tất Đắc, 1926

______________________________

* Trích bài "Chiêu hồn nước", tác giả làm năm 17 tuổi.

NKYN mời đồng bào xem thân thế và sự nghiệp của người anh hùng trẻ tuổi Phạm Tất Đắc (1909-1935):

http://vi.wikipedia.org/wiki/Ph%E1%BA%A1m_T%E1%BA%A5t_%C4%90%E1%BA%AFc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Post Bottom Ad