Tang tóc những ngày Xuân - Người Đưa Tin -->

Breaking

Post Top Ad

Thứ Ba, 20 tháng 2, 2018

Tang tóc những ngày Xuân


Người của Câu Lạc Bộ Khiêu Vũ Hồ Gươm nhảy múa, ăn mừng trước tượng đài Lý Thái Tổ vào ngày 17/2/2018, ngày giỗ đau thương của dân tộc. Ảnh: Facebook.

Khởi đầu là Tết Mậu Thân, năm 1968. Cộng sản miền Bắc bất ngờ tổng tấn công vào các đô thị trên toàn miền Nam, ngang nhiên vứt bỏ tuyên bố ngưng bắn trước đó của chính họ. Đã thế còn ngược ngạo vu cáo là chính VNCH vi phạm lệnh ngưng bắn!

Dù bị động vì bất ngờ, quân lực VNCH chỉ dao động nhất thời, rồi tổng phản công càn quét cộng quân khắp các mặt trận trong một thời gian rất ngắn. Chỉ có Huế là nơi phải kịch chiến ròng rã 25 ngày đêm mới giành lại được, vì đó là nơi cộng sản miền Bắc quyết giữ. Muốn tạo thành chuyện đã rồi, họ thành lập ngay cơ quan hành chánh. Vì thế quân số cả hai bên bị tổn thất nặng nề. Và “thành tích” lớn nhất của cộng quân đạt được là hành quyết khoảng 6.000 người ở Huế trước khi tàn quân tháo chạy.

Con số người bị giết tập thể là sự thật. Các cơ quan truyền thông thế giới đã đưa tin với đầy đủ chứng cứ. Thế nhưng, mãi 50 năm sau, cộng sản vẫn ngụy biện cho đó là con số tuyên truyền của chính phủ VNCH. Và biện minh người bị giết do “quân nổi dậy” chứ không phải họ chủ trương!

Ấy thế mà một số người tự nhận là trí thức còn ở miền Bắc vào thời điểm đó vẫn tín!

Vì, nếu là trí thức, thì không cần đến phân tích sâu xa mà chỉ biết tự đặt câu hỏi vào loại đơn giản nhất. Đó là, tại sao khi miền Nam bị sụp đổ con số người trốn chạy không phải chỉ vài chục ngàn? Ví dụ vài chục ngàn đó vốn “có nợ máu với nhân dân” mà là cả triệu? Và còn nhiều hơn nữa?

Cả triệu người đã bỏ lại gia sản cả đời gây dựng, bất chấp mạng sống để ra đi với hai bàn tay trắng? Tại sao?

Câu trả lời là vì chính họ là nạn nhân hoặc đã từng chứng kiến thảm cảnh do cộng sản gây ra. Từ khủng bố, ám sát, đặt chất nổ khắp miền Nam như “cơm bữa”, cụ thể hơn là thảm sát Mậu Thân ở Huế.

Không chịu tin một sư thật hiển nhiên như vậy thì trí thức loại nầy đã bị nhồi sọ, là nạn nhân bị tuyên truyền kiểu Joseph Goebbels. Bị nhồi sọ nên nghĩ những gì đảng nói là đúng, còn con số thật về số người chết của VNCH là bịa đặt!

Từ, nạn nhân của Goebbels, số trí thức nầy trở thành đệ tử của Goebbels khi lên tiếng giống như đảng, bất chấp chứng cứ lịch sử đa chiều có trên internet.

Trí thức còn bị tẩy não đến như vậy huống gì dân thường?

Đây là lý do chính tại sao chế độ cộng sản đang mục ruỗng và phản quốc vẫn tồn tại!

Hôm qua, mồng Hai Tết, đúng 39 năm đã trôi qua kể từ ngày 17 tháng 2 năm 1979, là ngày Đặng Tiểu Bình mang 60 ngàn quân tiến đánh toàn bộ 6 tỉnh biên giới phía Bắc. Giặc đã tàn sát dã man hàng chục ngàn người vô tội, bất kể phụ nữ và trẻ em dưới gót chân xâm lược. Họ phá hủy không chừa một thứ gì trước khi bị đánh bại chạy trở về nước.

Ngày đó báo chí đưa tin với rất nhiều chi tiết, muốn khắc ghi hận thù giặc phương Bắc vào trí nhớ của mọi người và các thế hệ kế tiếp. Hàng chục ngàn quân dân đã hy sinh để bảo vệ tổ quốc. Những bia đá đã được dựng lên ghi dấu những chiến tích, những địa điểm giặc gây ra tội ác.

Thế nhưng, từ khi hệ thống các nước cộng sản sụp đổ dây chuyền, thấy rõ nguy cơ có thể bị tan rã ngay trước mắt, nên các nhân vật chóp bu của đảng lúc bấy giờ đã không ngần ngại kéo nhau qua Thành Đô xin đầu phục quân thù để cứu đảng. Với thái độ sớm đầu tối đánh như vậy thì chắc chắn Bắc Kinh không thể nào tha thứ! Do đó số phận của đảng đang nằm trong mật ước Thành Đô. Và từ đây đảng phải thực hiện theo chỉ thị của quân thù.

Lịch sử Việt Nam lại từng bước bắt đầu làm thân phận nô lệ mới.

Thời sự đang diễn ra không thể rõ ràng hơn nữa!

***

Bây giờ đảng đang ráo riết mở lò để “ấp trứng Giáo sư, Thạc sĩ, Tiến sĩ”. “Trứng” nở càng nhanh càng tốt. Vì người Việt vốn sính bằng cấp nên hễ cứ “Giáo sư”, “Thạc sĩ”, “Tiến sĩ” đương nhiên là “trí thức”. Mà “trí thức” đã nói là được lắng nghe. Đảng đang rất cần loại “trí thức” nầy để tuyên truyền vì bộ mặt thật của đảng đã quá nhem nhuốc, bị lộ nguyên hình sau hàng chục năm dài chỉ chuyên lừa đảo!

Từ biển máu tổng tấn công Tết Mậu Thân đến chiến tranh biên giới phía Bắc đều nằm trong những ngày Xuân. Thay vì được hưởng ít ngày hiếm hoi trong an bình, hạnh phúc thì những ngày nầy với người Việt đã biến thành ngày giỗ chung cả nước!

Ai gây ra thảm cảnh máu xương nầy mà linh đình lễ hội?

Giữa thời khắc thiêng liêng của năm mới, xin được hỏi: Trí thức Việt Nam, các người đang ở đâu? Xin hãy hành động! Hay chỉ rặt toàn loại trí thức xã hội chủ nghĩa?

(Mồng Ba Tết năm Mậu Tuất, 18/2/2018)


© Kông Kông

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Post Bottom Ad