Hiện giờ, chuyện rước Tàu vào Việt Nam không phải là một kế hoạch đơn lẻ, mà nó là chuỗi kế hoạch liên hoàn, mỗi kế hoạch một chức năng riêng cho mục đích chung là đi đến kiểm soát Việt Nam. Điều đó ai cũng nhìn thấy, và trên thượng tầng chính trị, kẻ có quyền lực cao nhất tiến hành thâu tóm quyền lực, thanh lọc tư tưởng, thanh trừng phe cánh để dọn đường cho các bước triển khai. Đến tên của kẻ thù còn không dám gọi, thì điều đó có nghĩa người đứng đầu Việt Nam bao lâu nay là cấp dưới của kẻ thù phương Bắc. Họ chẳng tự nhận công khai, nhưng chúng ta phải hiểu như thế. Có những thứ chúng ta phải tự hiểu.
Với giặc tham nhũng nó làm nước nghèo, nhưng với giặc ngoại xâm nó làm mất nước. Vậy với 2 loại giặc đó, giặc nào nguy hiểm hơn? Với hành động của nhân dân bao lâu nay, tôi tin nhân dân mình đánh giá rất đúng mức độ nguy hiểm của 2 loại giặc. Biểu tình cùng dân oan người ta ủng hộ rất ít, nhưng biểu tình chống dàn khoan HD981 hay chống Luật Đặc Khu người ta xuống đường rầm rộ. Đấy chính là câu trả lời.
Vậy rõ ràng hoạ mất nước nguy hiểm hơn họa tham nhũng. Trong 2 cái họa ấy, kẻ có dã tâm nối giáo cho giặc đã khéo léo dùng đòn đánh tham nhũng lấy lòng dân, mục đích là để che đậy cho dã tâm lớn hơn – dã tâm bán nước. Rất nhiều người dân đã sập bẫy trò che đậy khéo léo này và thật lòng tin tưởng “Bác Trọng”.
Đứng trước họa ngoại xâm, người CS cũng có trách nhiệm đứng lên chứ không phải riêng nhân dân. Về tham nhũng, người CS ở hạ tầng chính trị cũng tham nhũng, nhưng về dã tâm bán nước thì chỉ có thượng tầng chính trị hưởng lợi và đẩy tất cả nhân dân và người CS ở hạ tầng vào vòng nguy hiểm chịu họa diệt vong.
Vì vậy cần phải nhìn nhận rõ ràng 2 mối họa. Đứng trước họa mất nước, quân đội, công an ở hạ tầng, những đảng viên ĐCS ở tầng thấp và một số đảng viên cấp cao có lòng với đất nước cùng với toàn dân phải đứng về một phía để dẹp bè lũ bán nước đang ở trên cao triển khai chỉ thị của giặc.
Đỗ Ngà
FB Đỗ Ngà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét